Slitterhead của Bokeh Game Studios là một trong những trò chơi kỳ lạ nhất mà tôi từng chơi, theo cả nghĩa tích cực và tiêu cực. Được phát triển bởi những cựu thành viên của series Silent Hill, bao gồm nhà sáng lập Keiichiro Toyama và nhạc sĩ Akira Yamaoka, Slitterhead thực sự là một người kế vị tinh thần cho series Siren. Trò chơi này khó có thể được phân loại một cách đơn giản, vì nó chứa đựng nhiều yếu tố từ game stealth, game điều tra, RPG hành động cho đến các trò chơi giải đố, tất cả đều được hòa quyện trong bối cảnh kinh dị hình thể. Hãy cùng Fo3m.vn tìm hiểu ngay nhé!
Câu Chuyện Kinh Dị Tại Kowlong
Slitterhead xoay quanh một linh hồn vô hình mang tên Hyoki (sau này được một đồng minh đặt tên là Night Owl). Ngay từ đầu trò chơi, anh ta dường như không nhớ gì về quá khứ của mình, ngoại trừ khả năng tạm thời nhập vào cơ thể của những sinh vật sống khác. Trên những con phố u ám, sáng neon của khu ổ chuột Kowlong, một khu vực nghèo nàn đang chờ bị phá hủy, Night Owl nghe tin về một loạt vụ giết người, do những quái vật tàn bạo được gọi là Slitterheads gây ra, với khả năng hút não nạn nhân bằng những ống hút giống như vòi. Nhiệm vụ của anh là tiêu diệt hoàn toàn những sinh vật ghê tởm này.
Night Owl nhanh chóng phát hiện ra sự tồn tại của những con người mạnh mẽ gọi là Rarities, những người có thể chuyển hóa ý chí của họ thành vũ khí huyền bí ngập máu, và duy trì một phần ý thức ngay cả khi Night Owl sở hữu họ. Với sự giúp đỡ của các Rarity, Night Owl tìm cách khám phá nguồn gốc của âm mưu Slitterhead và chấm dứt cuộc hoành hành của chúng tại Kowlong, trong một hành trình đáng sợ đầy ý tưởng sáng tạo nhưng không phải lúc nào cũng hòa hợp.
Cuộc Chiến Đầy Thách Thức
Phần lớn nội dung của Slitterhead có thể nói là tập trung vào hành động, với chiến đấu theo phong cách RPG. Người chơi có thể sử dụng các combo đơn giản, né tránh, phản công và kỹ năng đặc biệt, mỗi kỹ năng đều độc đáo với từng Rarity mà họ chọn. Tuy nhiên, điểm đặc biệt của trò chơi nằm ở cơ chế cốt lõi: khả năng chiếm hữu. Cả trong và ngoài trận chiến, Night Owl có thể chuyển mình (và do đó kiểm soát của người chơi) vào các cơ thể khác – của những Rarity khác hoặc của các nạn nhân vô tội.
Những cơ thể con người trở thành phương tiện chiến đấu thay thế, vì người chơi cần thường xuyên swap giữa chúng để đối phó với những chiến thuật của Slitterheads, đôi khi thậm chí phải hy sinh một cơ thể để có lợi thế từ một cơ thể khác. Các trận đánh mặc dù khó khăn, nhưng có thể hơi vụng về, nhưng có vẻ là một phần trong thiết kế của trò chơi. Slitterhead yêu cầu kỹ năng trong mỗi trận đấu, và bạn luôn cần tận dụng tối đa mọi cơ chế, đặc biệt là khả năng chiếm hữu, để giành chiến thắng.
Mỗi Rarity có bộ chiêu thức riêng biệt đủ để việc mở khóa chúng cảm giác như là một thay đổi lớn trong gameplay. Việc kết hợp thông minh giữa các Rarity, sử dụng một để thu hút kẻ thù trong khi một khác chuẩn bị cho đòn tấn công mạnh từ phía sau có thể rất thỏa mãn khi thực hiện thành công. Mặc dù vậy, số lượng loại kẻ thù có hạn, chủ yếu chỉ là những biến thể trên cùng hai hoặc ba chủ đề, điều này khiến cho trải nghiệm trở nên lặp đi lặp lại.
Giải Đố và Khám Phá
Giữa những trận chiến, người chơi cần sử dụng khả năng chiếm hữu của Night Owl để giải quyết một loạt câu đố. Các câu đố này có tính đa dạng: bạn có thể phải giả dạng một người hàng xóm để lấy thông tin từ một người bán tin địa phương, điều khiển người xung quanh để lén lút qua các lính canh, hoặc thực hiện parkour chiếm hữu để lên một mái nhà xa xôi.
Mặc dù các câu đố có nhiều tiềm năng, nhưng không phải lúc nào chúng cũng thách thức hay thú vị như mong đợi. Có những tình huống tuyệt vời, chẳng hạn như khi hai Rarity phải nhảy giữa các phòng giam, hoặc khi họ cần chiếm hữu các vận hành cẩu để tạo ra một lối đi đến một mái nhà gần đó. Tuy nhiên, ở giữa game, các câu đố bắt đầu trở nên lặp đi lặp lại, làm giảm bớt sự mới mẻ của ý tưởng.
Một Thành Phố Mới Nhưng Nhỏ Hẹp
Slitterhead trình bày thành phố Kowloon Walled City một cách sống động với những chi tiết tinh tế. Những con phố chính được ánh sáng màu sắc rực rỡ chiếu sáng, với các biển quảng cáo neon thông báo sự có mặt của mọi loại hàng hóa và dịch vụ. Các hẻm tối tăm đầy rác thải và những người hút thuốc nằm ngả nghiêng trong trang phục ngủ. Ở những nơi kín đáo, người chơi sẽ tìm thấy các phòng hội triad sang trọng, nhà chứa bí mật, nhà nguyện cult cầu kỳ cùng nhiều bất ngờ khác.
Tuy nhiên, mặc dù được chăm sóc tỉ mỉ, thành phố lại quá nhỏ. Slitterhead đưa người chơi đi qua cùng một vài bản đồ liên tục, khiến cho trải nghiệm trở nên tẻ nhạt nhanh chóng. Bạn có cơ hội khám phá các phần khác nhau của bản đồ từ thời gian này đến thời gian khác, nhưng việc thường xuyên quay lại những khu vực đã quen thuộc khiến cho việc khám phá trở thành một nhiệm vụ tẻ nhạt.
Điều này sẽ chấp nhận được trong một trò chơi tuyến tính hơn, nhưng Slitterhead yêu cầu người chơi khám phá để tiến triển. Đôi khi, câu chuyện bị ngắt quãng, và người chơi cần phải tìm một Rarity khác trong một cấp độ trước đó để mở khóa cấp độ tiếp theo.
Thời Gian Luẩn Quẩn
Một lý do in-game cho tất cả những sự tẻ nhạt này là Slitterhead thực chất là một trò chơi vòng lặp thời gian. Toàn bộ trò chơi diễn ra trong ba ngày, khi Night Owl và các đồng đội của mình quay trở lại nhiều địa điểm khác nhau trong thành phố để điều tra các sự kiện then chốt và ngăn chặn các thảm họa. Một lần nữa, khái niệm này có nhiều tiềm năng, nhưng lại bị khai thác kém. Điều này thường có nghĩa là người chơi phải chơi lại cùng một nhiệm vụ nhiều lần, với những biến thể hầu như không rõ ràng.
Tất cả những chuyến đi ngược lại đó không đem lại niềm vui và cũng chẳng có tác động chủ đề cho đến những chương cuối của trò chơi. Một loạt các cú twist bất ngờ (mà tôi sẽ không tiết lộ) bất ngờ khiến vòng lặp thời gian trở thành trung tâm của câu chuyện, và nó thực sự trở thành một trong những phần đáng sợ nhất của bối cảnh. Điều này dẫn đến một số tiết lộ gây choáng váng và trận chiến boss tốt nhất trong trò chơi, mặc dù bạn phải chơi qua nó hai lần. Tuy nhiên, sau đó, Slitterhead chỉ đơn giản là kết thúc, đúng lúc khi nó bắt đầu trở nên thú vị.
Đó không phải là một cái kết đột ngột; nếu có, trò chơi kéo dài khoảng năm giờ quá lâu. Vấn đề là phần mở đầu kéo dài quá mức. Việc phải lặp lại những sự kiện quan trọng nhiều lần khiến tác động của chúng bị rẻ tiền hóa, và việc liên tục nhảy giữa các cốt truyện làm xẹp bất kỳ căng thẳng nào. Những giờ cuối của Slitterhead kết nối cốt truyện một cách khá tốt, nhưng không biện minh cho tất cả sự đơn điệu trước đó.
Tổng Kết Điểm Đánh Giá
Slitterhead đạt điểm 6/10 – Tốt nhưng không xuất sắc. Tôi có thể thấy tầm nhìn mà Bokeh đã dành cho Slitterhead. Trò chơi có nhiều ưu điểm: combat mượt mà, thiết kế sinh vật quái dị và sự tham gia của nhiều nghệ sĩ đã khiến Silent Hill trở thành một kinh điển vĩnh cửu. Nhưng nó lại bị cản trở bởi một câu chuyện lề mề, gameplay lặp đi lặp lại và việc khám phá bị hạn chế.
Khi nó tốt, nó thực sự rất tốt, nhưng thật khó để hoàn toàn giới thiệu với tất cả những sự bối rối và tẻ nhạt đó. Những người hâm mộ nhiệt thành của Siren chắc chắn sẽ thích trò chơi này. Những người chơi có tâm hồn cởi mở và nhiều kiên nhẫn chắc chắn nên thử nghiệm. Slitterhead có nhiều ý tưởng thú vị: tôi chỉ ước rằng nó có thể cung cấp chúng một cách đồng đều hơn.
Đánh giá dựa trên nền tảng PlayStation 5.
Ưu Điểm
- Combat nhanh nhẹn, thách thức
- Hình ảnh đẹp (bao gồm thiết kế sinh vật) và nhạc
- Cơ chế chiếm hữu độc đáo
Nhược Điểm
- Câu chuyện không mạch lạc
- Nhiều lần quay lại
- Gameplay lặp đi lặp lại